Uncategorized

Yên bình

        Một buổi sáng mùa hè tôi lại ra cánh đồng. Giờ thì đã xong vụ cấy, mạ đã lên cao xanh mướt. Tôi bước những bước đi lặng lẽ trên con đường mòn, quay phải, quay trái, nhìn về phía trước, nhìn về phía sau. Trên cả cánh đồng bát ngát không một bóng người. Tôi ngước lên nhìn bầu trời trong vắt báo hiệu một ngày nắng đẹp và yên bình. Một ngày yên bình là gì? Là không có gió bão, mưa giông và sấm sét? Nhưng có mưa bão thì có chắc đó là ngày không yên bình hay không? Vậy thì chúng ta có cuộc sống trùng lặp nhạt nhẽo dù chúng ta ở các quốc gia khác nhau, thậm chí những châu lục khác nhau, những hành tinh khác nhau. Yên bình do hoàn cảnh hay do tâm con người?

         Nhưng không, bão giông trong cuộc đời mỗi người là khác nhau. Tôi đang đứng giữa một không gian mênh mông, êm dịu, hài hòa của thiên nhiên, trong lành đến ngạt ngào. Một cánh đồng thẳng cánh cò bay, một hàng cây bạch đàn vi vu trong gió, một dãy núi trải dài bao trọn cả làng quê. Trong khoảnh khắc đó tôi thực sự yên bình. Sự yên bình ấy do thiên nhiên ban tặng. Và tôi hoàn toàn quên hết mọi ưu tư trong lòng, cân bằng, thanh tịnh, nhẹ tênh, dù có vài khoảnh khắc bâng khuâng. Và tôi biết mình phải tận hưởng nó vì nó có thể sẽ biến mất trong chớp mắt khi tôi bước những bước đi đầu tiên rời khỏi nơi này.

Ảnh: Dmitry Zvolskiy on Unsplash 

Chức năng bình luận bị tắt ở Yên bình
error: Content is protected !!