Uncategorized

Cảm xúc

      Lại một chuyến đò nữa sắp cập bến sông. “Cảm xúc” hình như là tên một bộ phim Hàn Quốc thì phải. Dù những chuyến đò vẫn chở khách mỗi mùa như thế bao nhiêu năm qua, nhưng không ngăn được bao nhiêu cảm xúc ùa về. Vẫn có gì đó mới mẻ bởi hoàn cảnh. Những áp lực khiến ta thay đổi, để con đò bớt chòng chành trong sóng dữ hơn. Có phải sông nào cũng êm đềm như sông Đông. Thực ra, nghịch cảnh cũng là cơ hội nhìn lại, để thích nghi, và chợt nhận ra mình nên thực hiện sớm hơn. Để một ngày sóng dữ cuồn cuộn xô bờ, giông bão bủa vây thì đò vẫn qua sông an toàn. Cuộc đời mà, bạn chỉ cập được bến này, dù đang ngược sóng, ngược gió, bạn chỉ xuất hành vào thời điểm này, dù đã tối muộn và mưa rét.

    ngịch cảnh

Ảnh minh họa: Sưu tầm

       Dòng sông đã già rồi, nhưng dù sao tôi vẫn nhớ nó. Tôi sẽ trở về dòng sông tuổi thơ, sau khi chở xong chuyến đò này. Như mọi khi vẫn vậy, cần nghỉ xả hơi sau một chu trình làm việc, với người đang stress như tôi thì điều ấy càng quan trọng hơn. Mà nghỉ xả hơi là gì, rất đơn giản, chỉ là về với dòng sông, dù nó đã già cỗi đến mức không còn nhận ra nữa. Tất cả những gì tôi nhớ là trong hồi ức khi còn là một đứa trẻ. Năm nay có nhiều gánh nặng tôi đã bỏ khỏi lưng, cái mà giờ này năm trước còn đang vật vã.

      Trời nắng rất to, 38 đến 40 độ C, nhưng vẫn có bão giông không ngừng nghỉ trong bao nhiêu ngày qua. Những cơn bão vô hình, những cơn lốc có trọng tâm đi vòng vòng mà chẳng chịu rời đi. Đó là những cơn lốc bụi, chúng tự hình thành và chẳng chịu tan, chúng cứ đi quanh quẩn như trực chờ nuốt chửng bất cứ thứ gì nơi chúng di chuyển qua. Bạn phải luôn tỉnh táo, nếu không sẽ bị hút vào đó với lực hút khổng lồ, bị cuốn lên cao, và bị quăng xuống một cách nguy hiểm khi không có nệm được giăng ra ở bên dưới.

      Thật là một đợt nóng khủng khiếp hiếm thấy vào cùng thời điểm này so với mọi năm. Tôi ra đường khi nhiệt độ lên đến đỉnh điểm trong ngày. Không khí dường như bị đốt cháy. Khung cảnh xung quanh trở nên méo mó. Cái nóng khiến cho con người như có ảo giác. Dường như có vô vàn những phù thủy già đang nhảy múa, uốn lượn, bủa vây, đùa cợt trong khi tất cả thì vã mồ hôi chỉ muốn trốn chạy. Nhưng chạy đi đâu khi tứ bề như hỏa ngục. Những đống bã mía cao như đồi núi, là biểu hiện của thứ hàng trở nên đắt khách hơn bất cứ thứ gì khi hỏa diệm sơn hoạt động bất thường. Trời càng nóng, đồi núi càng nhiều. Cứ như người lữ hành tìm thấy ốc đảo giữa sa mạc khô cằn vậy. Lúc ấy người ta thấy mình có thể hút cạn cả hồ nước. Tôi cảm tưởng như vô vàn ngọn núi lửa đang sắp tuôn trào khắp nơi từ dưới lòng đất, và mặt đường nóng như thể muốn tách ra làm lộ lượng dung nham khổng lồ.

Chức năng bình luận bị tắt ở Cảm xúc
error: Content is protected !!