Giới thiệu
Hello, world!
Tôi nảy ra ý tưởng lập trang web này hết sức bất ngờ. Trước đây tôi nghĩ rằng một website thật khổng lồ về nội dung, thật phức tạp về kỹ thuật, thật xa xôi về tầm với, làm sao mình có thể sở hữu. Nhưng rồi một ngày, vào một thời điểm đặc biệt, khi đã làm chủ một website từ wordress, tôi mới thấy nó không quá xa vời. Bạn cần bóc tách một khía cạnh nào đấy từ cái khối hình đồ sộ, bạn cần nỗ lực rất nhiều trên năng lực của bản thân, bạn cần kiên trì với sở thích và thế mạnh của chính mình, khi đó sự khó khăn được giảm tải đi là rất đáng kể. Tôi đã làm như thế, cho đến khi Twilight85.com hiện lên trên google, một cảm giác nhẹ tênh như chiếc lá đang chu du theo cơn gió heo may qua các miền đất lạ. Tất cả những thứ này được làm nên bởi chính mình!

Bạn sẽ thắc mắc tại sao tôi lại muốn có một website, lần đầu tiên nó xuất hiện vì tôi thích thế, thật đơn giản vậy thôi. Tôi muốn có một nơi để mình trút buồn vui, những tâm sự cuộc sống của một người trên 30 tuổi không vướng bận gia đình riêng. Theo dòng chảy cuộc sống bạn bè lập gia đình và bận rộn với chồng con khiến cho thời gian rảnh của mình nhiều lên mà một người vốn ít hướng ngoại không biết làm gì cho lấp đầy. Nhưng biến cố ập đến cả về sức khỏe thể chất và tinh thần, tôi dừng lại và đã từng từ bỏ nó.
Trong những ngày tháng chống chọi với bệnh tật, có những lúc cảm thấy chán nản mọi thứ đến mức tuyệt vọng, không có mục đích làm bất cứ thứ gì, tồn tại mà không hề thiết tha với cuộc sống xung quanh. Tôi đã nghe lời khuyên của nhiều người, tôi đến với các bài thuyết giảng của các vị thiền sư, các nhà thông thái. Tôi chợt nhận ra rằng, bao nhiêu năm qua, mình đã bỏ bê một người, đó là con người bên trong của mình, để giờ đây nó quá yếu đuối và có thể đổ vỡ bất cứ lúc nào dù chỉ va chạm bởi một âm thanh có volumn nhỏ nhất, tôi thấy thương nó vô cùng. Những bài thuyết giảng khiến nội tâm của tôi mạnh mẽ hơn, tôi trở nên ít khóc hơn, không còn tình trạng ngồi một mình, nước mắt tuôn dài một cách vô cớ mà không gì ngăn được nữa. Tôi cũng nghe lời khuyên của nhiều người, viết ra những điều khiến bạn căng thẳng để có thể thoải mái hơn. Tôi lao vào viết nhật ký, cố gắng lấy lại niềm vui trong cuộc sống. Có những ngày tôi viết không ngừng nghỉ và nghĩ cứ cái đà này, nếu mình viết liên tục, chắc cuốn nhật ký sẽ dày lên trông thấy một cách không chọn lọc. Chẳng khác gì cô văn thư đang cần mẫn bên chiếc máy đánh chữ để mô tả lại cuộc sống hàng ngày càng nhiều càng tốt. Nhưng công việc, học tập, cuộc sống đem lại những áp lực đều đều vẫn xen lẫn những liệu trình thuốc thang, bệnh tật, khiến việc viết nhật ký đứt quãng nhiều hơn. Và rồi tôi chợt nhận ra, tại sao mình không lập một trang web để lưu lại chỉ những kỷ niệm đáng nhớ của cuộc sống. Và ý tưởng thiết lập một website ra đời một lần nữa, thiết thực hơn, nó có vai trò vực lại tinh thần cho tôi, khi mà chính tôi biết rằng nó vẫn đang dao động như những cồn cát giữa vùng sa mạc, có thể vơi đi rồi lại đầy trước những cơn bão táp và nắng gió triền miên. Và nó cũng không còn là cuốn nhật ký nữa, dù khán giả đầu tiên chính là tác giả, ngày đêm ngồi ngắm trang web do chính mình tạo ra từ khi chưa có bài viết nào, hay có vài ba người khách ghé thăm, thì nó đã hoàn thành những bước đầu tiên để trở thành người bạn tinh thần cho chủ nhân của nó trên bước đường chân trời.